Đừng nhìn mây tím lúc trờ mong

Nếu bạn từng có một chiều hoàng hôn nào đó, đứng nhìn mây tím mà lòng chợt buồn, thì có lẽ bạn sẽ hiểu – vì sao “đừng nhìn mây tím lúc trờ mong”.

Đừng nhìn mây tím lúc trờ mong
Gió chiều lặng lẽ cuốn hư không
Bước ai lỡ hẹn bên triền nhớ
Nắng cuối ngày rơi xuống cánh đồng

Đừng hỏi vì sao lòng chênh vênh
Khi mùa cũ vẫn chưa chịu quên
Một ánh mắt qua như mây thoảng
Mà tim còn giữ mãi không tên